Ngày đăng: 25/09/2023
Thực sự mục đích anh sưu tầm từ xưa đến giờ chưa bao giờ là vì nó xa xỉ, nhưng vì mình là một người học về nghệ thuật, một người làm trong lĩnh vực thời trang, cũng được đào tạo chuyên nghiệp, nên mình biết được giá trị của mỗi một tác phẩm. Đó chính là lí do vì sao những tác phẩm thời trang mà anh sưu tầm đều khá đắt giá, mà anh cảm giác là nó giá trị về mặt tinh thần chứ chưa chắc cần thiết phải giá trị về mặt kinh tế. Vậy thì đối với anh nó giá trị khi mình cảm thấy nó quan trọng, chưa chắc là nó cần phải thật mắc tiền, hoặc là nó phải để lại một cái gì đó. Nhưng mà mỗi giá trị của một con người sẽ được đặt ra khác nhau hoàn toàn, và anh rất may mắn vì thời gian qua anh nghĩ anh đã có được một bộ sưu tập nho nhỏ tràn đầy kỉ niệm cho bản thân.
Nói ra thì chắc rất là mắc cười, vì anh còn sưu tầm đồ nữ nữa. Với một người làm thiết kế thời trang, anh rất thích đi mua các tác phẩm runway của những nhà mốt nổi tiếng thế giới về mình học, mình trang trí trong nhà, hoặc là mình lưu trữ lại. Đó là một bài học vô giá. Ngoài ra, không biết mọi người như thế nào, còn Khánh là một người rất yêu nghệ thuật, và nghệ thuật không chỉ xung quanh thời trang, mà nó cần có rất nhiều thứ. Khi nói tới nghệ thuật là Khánh giống như bị “rạo rực”. Khánh cần rất nhiều giác quan khác nhau để có thể thức tỉnh nguồn cảm hứng để Khánh sáng tạo, trong đó gồm có tranh ảnh, đèn cầy, mùi hương, hoặc là trang trí nội thất, vì mình không thể tạo ra một cái gì đẹp nếu không ở một không gian đẹp, và chúng ta phải tận hưởng cái không gian đó tối đa thì mới có thể đưa ra một tác phẩm từ trái tim chạm đến trái tim. Đó là suy nghĩ của Khánh. Và qua một số năm nhất định thì tháng 12 này là kỉ niệm 15 năm thành lập show của Khánh. 15 năm qua, từ lúc chưa làm được tới lúc thành công trong công việc, Khánh đã có được một số tác phẩm mà mình sưu tầm ở nhiều lĩnh vực nghệ thuật khác nhau, và Khánh sẽ chia sẻ sau trong buổi nói chuyện tiếp theo.
Nếu mà để nói về những món đồ theo cột mốc thời gian mà Khánh thật sự nhớ thì khó quá, tại vì Khánh thích mua đồ lắm, mà Khánh mua theo tuần chứ Khánh không mua theo năm, thành ra nếu mà để liệt kê ra thì rất là nhiều. Nhưng mà hỏi món đồ nào giá trị nhất thì thật sự không có, tại vì mình phải cảm thấy món đồ đó rất ý nghĩa với mình thì mình mới mua, từ món nhỏ nhất tới món lớn nhất, từ món rẻ rất tới món mắc nhất. Thành ra đối với Khánh, bất cứ một món đồ nào khi nhìn qua cũng sẽ có một kỉ niệm nhất định.
Đối với anh, thời trang là một cái gì đó nói lên cá tính, và đặc biệt là người mặc nó như thế nào thì cái bộ trang phục nó sẽ như thế đó, nên trước khi anh chọn bất cứ bộ trang phục nào, đặc biệt những bộ trang phục quan trọng ở một dịp quan trọng, thì yếu tố đầu tiên là bộ trang phục đó phải nói lên anh là ai trước. Anh sẽ không để cho người khác hiểu lầm anh khi mặc bộ trang phục đó, nên bộ trang phục đó sẽ rất Lý Quí Khánh.
Anh rất may mắn cách đây 2 năm, khi anh đi vào store Louis Vuitton tại Paris, anh thấy có một chiếc áo MTO (Make To Order), tức là một chiếc áo sẽ được đo ni đóng giày theo người đặt, và chiếc áo này được đo ni đóng giày theo con mannequin của tiệm Louis Vuitton, chỉ được trang trí thôi chứ không bán. Sau khi anh đi với Louis Vuitton Việt Nam đến store, anh mới năn nỉ anh store manager cho anh thử xem thì anh ấy nói không có vừa đâu, tại vì to lắm. Anh đó không ngờ được cái độ to của anh cũng ngang ngửa con mannequin ở trong store. Sau khi mặc lên, anh cảm thấy rất hài lòng, và lí do anh mua là vì đó là một tác phẩm. Ngoài việc anh mặc lên người ra, nếu để lưu trữ trong nhà thì nó cũng phải đẹp, nó cũng phải có những yếu tố mang tính chất lịch sử và văn hoá của Louis Vuitton. Virgil Abloh, như mọi người cũng biết, đó là một bậc thầy của streetwear, và đây cũng là một kiệt tác của ông. Anh rất may mắn khi có thể để dành đủ tiền để sở hữu được chiếc áo vừa rồi. Và đặc biệt, là một người được đào tạo như một thợ may, anh thấy được rằng những kĩ năng để có được một chiếc áo đó không phải đơn giản. Anh nghĩ để một bậc thầy trước mặt mình mỗi ngày cũng là một tấm gương để mình noi theo và cố gắng không ngừng nghỉ, đó cũng là động lực để anh làm nghề.Anh nghĩ trong thời trang, nếu mình chỉ tập trung vào một thứ, mọi thứ sẽ bị loay hoay trong một cái lặp đi lặp lại. Anh nghĩ anh là một người rất may mắn vì từ nhỏ anh đã được ép học những nhạc cụ khác nhau, và cái sở thích của anh cũng rất rộng chứ không chỉ bao trùm thời trang. Giống như mọi người cũng đã biết, anh là một người rất thích nội thất, và anh rất may mắn vì từng được làm việc về nội thất, nên trong những bộ sưu tập của anh, vì sao mọi người hay nói Lý Quí Khánh là “hoàng tử đầm đuôi cá”. Không phải chỉ là do anh thích, mà vì cái cách anh tạo form dáng cũng rất “kiến trúc” chứ không chỉ mang tính chất thời trang, nên nó hơi khác những nhà thiết kế thời trang khác. Đó là một thế mạnh, nhưng cũng lại là một điểm yếu của anh, vì anh không tập trung hoàn toàn 100% năng lượng cũng như suy nghĩ của anh vào thời trang, mà anh chia đều ra ở những lĩnh vực khác nhau trong nghệ thuật. Thành ra rất nhiều người nói Lý Quí Khánh có vẻ đang dạo chơi, nhưng thật sự anh nghĩ mình rất may mắn khi được dạo chơi ở một công việc mà mình đang mưu sinh. Anh luôn luôn nhận những ý kiến đóng góp của mọi người để mình phát triền, nhưng mình cũng chọn lọc để biết đâu là thế mạnh, đâu là điểm yếu, chứ không phải ai nói gì anh cũng thay đổi. Đó cũng là sự kiên định của anh, và nhờ tất cả những yếu tố đó mới có một Lý Quí Khánh khá rối loạn nhưng rất đặc biệt ngày hôm nay.
Mùi hương rất quan trọng, nhưng mà anh rất khác mọi người ở chỗ mọi người thích sưu tầm về số lượng, còn riêng anh thì rất trung thành với một số mùi anh thích, vì đối với anh, mùi hương có thể làm cho một con người nhớ lại tất cả những kỉ niệm mình đã trải qua cùng với người đó. Thành ra nếu mình là một người không chung thuỷ, không ổn định với một mùi, thì đôi khi mình sẽ làm loạn đi ký ức của người đối diện về mình. Đó là lí do vì sao anh luôn giữ một số mùi anh yêu thích, ví dụ anh sẽ có ba mùi mà anh có sở thích mix and match, tức là anh sẽ xịt những mùi khác nhau ở nhiều bộ phận khác nhau trên cơ thể, và chỉ những mùi đó trong một thời gian rất dài, tại vì anh muốn khi anh đi ngang qua là người ta phải nhớ đó là mùi của Lý Quí Khánh, từng đi trên con đường đó với Lý Quí Khánh.
Qua đây anh thấy chương trình này rất hay khi tạo ra một sân chơi cho các bạn trẻ được động viên để lưu trữ lại những kỉ niệm đẹp. Khánh nghĩ Modern Collectible không chỉ có ý nghĩa là sưu tầm những món đồ hiện đại, mà còn là hiện đại hoá suy nghĩ sưu tầm một món đồ. Khi mà mình tiếp cận cũng như tiếp đón ý tưởng đó một cách hiện đại thì mọi thứ sẽ trở nên hiện đại, vì khi nói tới “bộ sưu tập” thì mình liên tưởng tới những bộ sưu tập cổ vật của ông bà mình, nhưng mà bây giờ Khánh cảm thấy các bạn trẻ rất là hay. Ngay cả NFT (Non-fungible token), các bạn có những bộ sưu tập có giá trị rất cao, nhưng là kĩ thuật số. Có rất nhiều những hình thức sưu tầm khác nhau, mà cuối cùng nó để lại giá trị về tinh thần. Và cũng có rất nhiều kiểu sưu tầm khác nhau. Mình sưu tầm là để cho riêng mình, hoặc mình sưu tầm để chứng minh sức ảnh hưởng của mình với xã hội, ví dụ khi bạn đến một ngôi nhà và thấy có một bộ sưu tập “đỉnh”, bạn sẽ thấy gia đình này có một chỗ đứng tốt ở xã hội. Đó là hồi xưa, còn bây giờ đôi khi trên truyền thông hay trên mạng ảo, bạn cũng có nhu cầu chứng minh điều đó, đó là lí do vì sao NFT xuất hiện và rất thành công như hiện tại. Càng ngày nhu cầu của con người càng nhiều, nên rất cảm ơn Modern Collectible đã là một trong những platform làm cho sân chơi về nghệ thuật và sưu tầm nghệ thuật trở nên thú vị và đa dạng hơn.
Anh nghĩ không phải chỉ trong hành động mua đồ, mà trước khi làm bất cứ chuyện gì, anh luôn suy nghĩ rất kĩ để không hối hận. Trong cuộc sống sẽ có những lúc mình làm đúng và làm sai, nhưng anh chắc chắn 100% mình luôn nghĩ kĩ trước khi làm. Ngay cả việc làm sai đi chăng nữa, phải có sai mình mới biết trong tương lai mình sẽ đúng, thành ra anh không bao giờ hối hận về những gì anh đã làm.
Có chứ. Anh nghĩ nó cũng là một sự nâng cấp. Khi mình có được một món đồ rồi, mình sẽ chu toàn hoá sở thích của mình theo thời gian và theo khả năng, tuỳ vào dạng đồ mình muốn sưu tầm. Nếu đã gọi là sưu tầm kỉ niệm rồi thì kỉ niệm nó tới rất bất chợt. Em có tiền hay không có tiền cũng đều sẽ có được những kỉ niệm khác nhau, nhưng khi mình có thu nhập cao thì mình sẽ có được những trải nghiệm xa xỉ và được nâng cấp, tức là ngày hôm nay mình mua được món đồ này, ngày hôm sau mình sẽ mua món đồ chất lượng hơn, không chỉ về giá trị kinh tế mà còn về nhiều mặt khác nữa. Nhưng nói đi nói lại, những món đồ xa xỉ khi đã có nhiều trải nghiệm trong đó thì chắc chắn phải mắc. Mình không thể nói giảm nói tránh, vì một món đồ chất lượng cần nhiều nghệ nhân, nhiều chất xám hội tụ thì không thể nào là một sản phẩm rẻ tiền được.
MOCO xin cảm ơn Lý Quí Khánh vì đã chia sẻ những quan điểm mới lạ của anh trong nghệ thuật, đồng thời mang lại một góc nhìn rất thật, rất hiện đại về thú vui sưu tầm cho những người có chung niềm đam mê đặc biệt này!