Ngày đăng: 21/07/2024
Sir Ben Ainslie – một biểu tượng sống của bộ môn đua thuyền thế giới đã khắc tên mình vào lịch sử thể thao với những thành tích phi thường. Sinh ra tại Macclesfield, Anh, Ainslie đã bắt đầu hành trình chinh phục biển cả từ khi còn rất trẻ. Với tài năng thiên bẩm và sự kiên trì không ngừng, ông đã trở thành vận động viên đua thuyền thành công nhất trong lịch sử Olympic, giành được bốn huy chương vàng và một huy chương bạc trong năm kỳ Thế vận hội liên tiếp từ năm 1996 đến năm 2012.
Không chỉ tỏa sáng trên đấu trường Olympic, Ainslie còn là nhà vô địch thế giới 11 lần ở các hạng thuyền một người và đua đối kháng, khẳng định vị thế của mình trong làng đua thuyền quốc tế. Sau khi giải nghệ khỏi đấu trường Olympic vào năm 2012, ông đã chuyển hướng tập trung vào hai mục tiêu lớn: America’s Cup và SailGP.
Năm 2013, ông đã góp phần vào chiến thắng lịch sử của đội tuyển Mỹ tại America’s Cup lần thứ 34. Hiện tại, Ainslie giữ vai trò hoa tiêu kiêm giám đốc điều hành của đội INEOS Britannia, đội sẽ tranh tài tại America’s Cup lần thứ 37 vào năm 2024. Đồng thời, ông cũng là giám đốc điều hành của đội tuyển Emirates Great Britain SailGP và từng giữ vai trò hoa tiêu của đội từ Mùa giải 1 cho đến giữa Mùa giải 4 vào đầu năm 2024.
Với những đóng góp to lớn cho môn thể thao đua thuyền, Ainslie đã được vinh danh là Rolex World Sailor of the Year do Rolex trao tặng bốn lần vào các năm 1998, 2002, 2008 và 2012. Ông cũng đã tham gia hai trong số những cuộc đua thuyền nổi tiếng nhất thế giới với cự ly 600 hải lý, đó là Rolex Middle Sea Race và Rolex Sydney Hobart Yacht Race, cũng như giải thường niên Maxi Yacht Rolex Cup.
Năm 2019, Ainslie chính thức gia nhập đại gia đình Rolex Testimonees, tiếp tục hành trình truyền cảm hứng và khẳng định đẳng cấp của mình trong làng đua thuyền thế giới. Với sự nghiệp lẫy lừng và tinh thần không ngừng vươn lên, Sir Ben Ainslie thực sự là một huyền thoại sống, một biểu tượng của sự kiên trì và đam mê.
Tôi biết đến sự đồng hành của Rolex trong bộ môn đua thuyền trong nhiều năm và việc được trở thành một phần của điều đó là một vinh dự. Đua thuyền là một môn thể thao thiên về kỹ thuật. Độ chính xác và sự xuất sắc là cốt lõi của thành tích chung trong môn thể thao này từ góc độ thi đấu, và đây cũng là điểm chung với những giá trị mà Rolex đại diện.
Ngay cả trong lĩnh vực đua thuyền, gia đình Rolex Testimonee cũng quy tụ những huyền thoại thực sự của môn thể thao này, nổi bật nhất là Sir Paul Elvstrom. Với nền tảng từ Olympic và từ thời thơ ấu, ông ấy là một người hùng và là biểu tượng của môn thể thao này. Paul Cayard đã đạt được rất nhiều thành tích và khi tôi chuyển từ đua thuyền Olympic sang America’s Cup, Paul đã cho tôi rất nhiều lời khuyên ngay từ đầu và là người thầy hướng dẫn tôi những bước đi chuyên nghiệp ban đầu trong môn đua thuyền. Đối với nhiều người trong chúng tôi, ông ấy là một tấm gương tuyệt vời về nhân cách của một vận động viên. Tôi có những kỷ niệm tuyệt vời khi thi đấu với Robert Scheidt. Đó là một trong những cuộc cạnh tranh khốc liệt nhất trong sự nghiệp của tôi, vì vậy tôi cũng dành cho anh ấy sự kính trọng vô cùng.
Và đó mới chỉ là đua thuyền. Trong thể thao nói chung, có những cá nhân tài ba khác như Roger Federer và Tiger Woods; những người mà tôi kính trọng với tư cách là những vận động viên thể thao tuyệt vời nhất trong lĩnh vực của họ.
Chiếc đồng hồ Rolex đầu tiên của tôi cũng là phần thưởng danh giá mà tôi nhận được khi đạt giải Rolex World Sailor of the Year Awards năm 2002. Thật may mắn khi tôi đã giành được giải thưởng này bốn lần, vào năm 1996 trước khi Rolex tham gia, và sau đó là vào các năm 2002, 2008 và 2012. Tất cả đều là những khoảnh khắc tuyệt vời trong sự nghiệp của mình. Và việc tôi nhận được một chiếc Rolex với bề dày lịch sử gần 70 năm đồng hành cùng môn thể thao này là một điều rất đặc biệt.
Mặc dù tôi thấy Deep Sea là một tuyệt tác về kỹ thuật, nhưng chiếc Rolex yêu thích của tôi về mặt kiểu dáng, cảm giác khi đeo trên tay và cả chức năng chính là Sky Dweller. Nó khá phù hợp với lối sống năng động, cũng như thường xuyên di chuyển khắp thế giới của tôi.
Theo góc nhìn của một thủy thủ, Yacht-Master II cũng là một chiếc đồng hồ đặc biệt. Tôi nghĩ mình có thể đeo chiếc đồng hồ tuyệt vời ấy và sử dụng nó một cách thực tế cho cả thời gian chuẩn bị trước khi xuất phát và cả trong chính cuộc đua là một điều rất đặc biệt.
Tôi đã biết đến mối liên hệ chặt chẽ của Rolex với môn thể thao này trong nhiều năm qua thông qua các sự kiện và World Sailor of the Year Awards. Sự đồng hành của một thương hiệu như Rolex thậm chí còn mang lại uy tín lớn lao cho các cuộc đua thuyền như Rolex Sydney Hobart và Rolex Fastnet. Rolex là một thương hiệu mạnh mẽ, mang tính biểu tượng. Họ mang đến một phong thái rất đẳng cấp. Sự kết hợp giữa các kỹ năng truyền thống, công nghệ, sự hiện đại và các yếu tố đặc trưng của môn đua thuyền là điều mà Rolex đã thể hiện rất tuyệt vời. Mối quan hệ đối tác, tầm nhìn và sự hợp tác lâu dài này đóng vai trò rất quan trọng trong việc xây dựng nhận thức và sự tham gia của mọi người.
Quan hệ đối tác của Rolex với một số câu lạc bộ du thuyền uy tín nhất thế giới, giống như câu lạc bộ của tôi – Royal Yacht Squadron, hay Cruising Yacht Club of Australia, Royal Ocean Racing Club và New York Yacht Club thực sự rất quan trọng. Các câu lạc bộ này là đơn vị đứng sau một số sự kiện và cuộc đua uy tín nhất và mối liên kết giữa họ với Rolex rất chặt chẽ.
London 2012 là một dấu mốc quan trọng. Đó là kỳ Olympics diễn ra trên quê nhà của tôi và có khu vực Nothe, nơi công chúng có thể theo dõi các trận đua tranh huy chương cuối cùng. Được thi đấu trước đám đông cuồng nhiệt, theo như cách nói của những người yêu môn đua thuyền, thực sự là một điều đặc biệt. Sau đó, tôi được vinh dự cầm Quốc kỳ Anh Quốc trong lễ bế mạc, lần đầu tiên tôi bước chân vào sân vận động Olympic ở London. Không khí sôi động đến nghẹt thở và đó là điều sẽ mãi mãi lưu lại trong tôi.
Việc chuyển hướng sau Thế vận hội diễn ra khá tự nhiên. Về mặt thể chất, tôi đã gần như chạm đến giới hạn sức chịu đựng khi điều khiển con thuyền Finn. Thể hình của tôi tương đối nhỏ so với một con thuyền đòi hỏi thể lực như vậy, lưng và đầu gối của tôi cũng bắt đầu cảm thấy khó chịu. Vì vậy, cơ thể đang mách bảo tôi phải chuyển sang một hướng đi khác. May mắn thay, tôi có một vị trí trong đội America’s Cup của Mỹ và Larry Ellison đã ủng hộ nỗ lực thành lập đội đua Anh Quốc của riêng tôi, vì vậy con đường sự nghiệp của tôi đã được định hướng rõ ràng.
Điều này cho thấy đua thuyền là môn thể thao của cả cuộc đời. Luôn có một chiếc thuyền hoặc một cuộc thi đấu đang chờ đợi bạn. Tôi rất hâm mộ John Bertrand (vận động viên Olympic người Úc và người chiến thắng America’s Cup), người vẫn đang thi đấu và giành chức vô địch thế giới ở tuổi 70. Những người như ông ấy là nguồn cảm hứng tuyệt vời đối với tôi.
Trước thềm Olympic 2012, có rất nhiều bàn luận về việc liệu tôi có thể sánh ngang với số huy chương vàng của Paul Elvstrom hay không. Tôi được hỏi câu hỏi này rất nhiều lần, nhưng tôi đã cố gắng không nghĩ đến nó và tập trung vào việc thi đấu. Sau Thế vận hội, những so sánh không thể tránh khỏi xuất hiện, điều mà tôi cho là vô lý. Paul là người đã thực sự biến đổi môn đua thuyền trong thời đại của ông. Thách thức mà ông ấy phải đối mặt hoàn toàn khác với những gì tôi trải qua.
Vì vậy, tôi đã viết email cho Paul để bày tỏ rằng những thành tích của ông là nguồn cảm hứng to lớn cho tất cả chúng tôi và tôi không hề cảm thấy những gì mình đạt được có thể sánh ngang. Ông ấy đã rất tử tế trả lời rằng ông ấy đã theo dõi các cuộc đua và chúc tôi mọi điều tốt đẹp. Một trong những điều hối tiếc của tôi là không có cơ hội gặp Paul, và sự ra đi của ông ấy là một mất mát lớn vì ông ấy là một tượng đài của môn thể thao này.
Chúng tôi đã thành lập một đội đua thuyền America’s Cup mới của Anh vào năm 2014. America’s Cup bắt đầu tại Royal Yacht Squadron nhưng một đội Anh Quốc chưa bao giờ giành được chiến thắng, và mục tiêu của tất cả chúng tôi là thay đổi điều đó. Đây là một thách thức cực kỳ lớn. Chúng tôi đang phải cạnh tranh với những người New Zealand với bề dày lịch sử của họ tại giải đấu này. Chúng tôi đã học hỏi được rất nhiều từ lần đầu tiên tham dự, đã thực hiện một số thay đổi, nhận được sự hậu thuẫn tuyệt vời và đang nỗ lực hết mình.
Tôi có kinh nghiệm giành chiến thắng America’s Cup cùng đội đua Mỹ năm 2013 với vai trò chiến thuật. Tôi chỉ tham gia đội trong 12 tháng cuối cùng sau Thế vận hội 2012. Quá nhiều chuyện đã xảy ra, từ việc lật thuyền đầu tiên, đến sự cố của Artemis và mất mát bi thảm của Andrew Simpson – một người bạn thân thiết, và cuối cùng là chính trận đấu. Ban đầu có vẻ như đội New Zealand sẽ đánh bại chúng tôi với khẳng định sự thống trị của họ. Chúng tôi đã thực hiện những thay đổi đối với thuyền và thủy thủ đoàn, rồi tạo được đà chiến thắng. Nó đã trở thành một câu chuyện tuyệt vời nhất và được là một phần của điều đó là một vinh dự lớn. Tôi đã thực sự tận hưởng cuộc chiến ấy
Tôi cảm thấy trách nhiệm to lớn của mình là phải trả ơn cho môn đua thuyền vì đã mang lại cho tôi rất nhiều thứ trong suốt cuộc đời. Đây là điều luôn khiến tôi trăn trở trong suốt sự nghiệp, nhưng đặc biệt hơn trong thời gian gần đây. Và đó chính là lý do chúng tôi thành lập Chương trình Athena Pathway. Chương trình này cung cấp một lộ trình cho các thủy thủ trẻ tuổi, từ những người mới bắt đầu cho đến các giải đấu đỉnh cao như SailGP và America’s Cup, nơi Hannah Mills đang dẫn dắt đội đua trẻ và đội nữ tham dự America’s Cup.
Ngoài ra, chúng tôi còn tạo cơ hội cho các bạn trẻ ở Anh tham gia đua thuyền bằng những chiếc thuyền cao tốc hiệu suất cao. Bên cạnh đó, chương trình cũng mở ra con đường cho các kỹ sư, người đóng thuyền, đội hỗ trợ trên bờ và các nhà thiết kế.
Việc hướng dẫn, dìu dắt những người trẻ là điều quan trọng. Paul Cayard đã giúp đỡ tôi, và tôi biết anh ấy cũng từng được những người như Durward Knowles hỗ trợ. Trong đội America’s Cup của tôi, chúng tôi có một thế hệ thủy thủ trẻ tuổi được đặt tên khéo léo là “The Rebels”, những người đã trưởng thành từ chương trình thanh thiếu niên của chúng tôi sau kỳ America’s Cup trước. Chúng tôi đang giúp họ gia nhập đội đua thuyền hạng nhất. Đây là một phần truyền thống của môn thể thao này, kiến thức được truyền lại và được trân trọng rất nhiều. Đua thuyền là môn thể thao của cả cuộc đời. Bạn gắn bó với nó trong thời gian dài, vì vậy luôn có những cơ hội để giúp đỡ các thế hệ trẻ vươn lên.
Chương trình Athena Pathway hướng đến việc thu hút nhiều người hơn từ các nền tảng khác nhau tham gia vào môn thể thao này. Theo quan điểm của chúng tôi, không nên có bất kỳ rào cản nào.